THIÊN CHÚA LÀ NỀN TẢNG MỌI HY VỌNG CỦA CHÚNG TA
- Văn phòng nhà thờ Chính toà Sài Gòn
- 27 thg 5
- 8 phút đọc
Sau hết, tất cả anh chị em hãy đồng tâm nhất trí, thông cảm với nhau, hãy yêu thương nhau như anh em, hãy ăn ở nhân hậu và khiêm tốn. Đừng lấy ác báo ác, đừng lấy lời nguyền rủa đáp lại lời nguyền rủa, nhưng trái lại, hãy chúc phúc, vì anh chị em được Thiên Chúa kêu gọi chính là để thừa hưởng lời chúc phúc. Thật thế, ai là người thiết tha được sống và ước ao hưởng chuỗi ngày hạnh phúc, thì phải giữ mồm giữ miệng, đừng nói lời gian ác điêu ngoa; người ấy phải làm lành lánh dữ, tìm kiếm và theo đuổi bình an, vì Chúa để mắt nhìn người chính trực và lắng tai nghe tiếng họ kêu xin, nhưng Người ngoảnh mặt đi, không nhìn kẻ làm điều ác. Ai làm hại được anh em, nếu anh em nhiệt thành làm điều thiện? Mà nếu anh em chịu khổ vì sống công chính, thì anh em thật có phúc! Đừng sợ những kẻ làm hại anh em và đừng xao xuyến. Đức Ki-tô là Đấng Thánh, hãy tôn Người làm Chúa ngự trị trong lòng anh em. Hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời cho bất cứ ai chất vấn về niềm hy vọng của anh em. Nhưng phải trả lời cách hiền hòa và với sự kính trọng. Hãy giữ lương tâm ngay thẳng, khiến những kẻ phỉ báng anh em vì anh em ăn ở ngay thẳng trong Đức Ki-tô, thì chính họ phải xấu hổ vì những điều họ vu khống, bởi lẽ thà chịu khổ vì làm việc lành, nếu đó là ý của Thiên Chúa, còn hơn là vì làm điều ác. (1 Pr 3,8-17)
Thư thứ nhất của thánh Phêrô truyền đạt sức mạnh phi thường. Cần phải đọc nó vài ba lần để hiểu được sức mạnh phi thường này. Nó có thể dạy dỗ để trao ban niềm an ủi và bình an lớn lao, khiến cho chúng ta nhận ra Chúa luôn ở gần bên và không bao giờ bỏ rơi chúng ta, đặc biệt, trong những khoảnh khắc tế nhị và khó khăn nhất trong cuộc sống chúng ta. Nhưng đâu là "bí quyết" của bức Thư này? Đó là một câu hỏi. Tôi biết là ngày hôm nay anh chị em sẽ cầm lấy cuốn Tân Ước và tìm thư thánh Phêrô và đọc cách chậm rãi để hiểu bí mật và sức mạnh của bức thư này. Vậy đâu là bí quyết của bức thư này?
Bí quyết ở trong sự kiện bức thư này trực tiếp đâm rễ trong lễ Phục Sinh, nơi trọng tâm của mầu nhiệm mà chúng ta đang sắp cử hành, bằng cách làm cho chúng ta nhận ra ánh sáng và niềm vui phát xuất từ cái chết và sự phục sinh của Đức Kitô. Đức Kitô đã thực sự sống lại, và đây là một lời chào mà chúng ta cần trao cho nhau trong các ngày lễ Phục Sinh: "Đức Kitô đã sống lại thật rồi! Đức Kitô đã sống lại thật rồi!", như nhiều người vẫn làm thế. Chúng ta nhớ rằng Đức Kitô đã sống lại, Người sống giữa chúng ta. Người sống và hiện diện trong từng người chúng ta. Chính vì thế mà thánh Phêrô mạnh mẽ mời gọi hãy tôn thờ Chúa trong lòng chúng ta (c.15). Chúa đã hiện diện trong ta từ khi chúng ta lãnh bí tích Rửa Tội, và từ đó Người tiếp tục đổi mới chúng ta cũng như đổi mới cuộc sống chúng ta, bằng cách làm cho chúng ta tràn đầy tình yêu và Thần Khí của Người.
Đó chính là lý do tại sao thánh Tông Đồ nhắn nhủ chúng ta giải thích lý do niềm hy vọng nơi chúng ta (c. 15): niềm hy vọng của chúng ta không phải là một ý niệm hay một tâm tình, không phải là một chiếc điện thoại di động, không phải là một mớ của cải giàu sang: không! Niềm hy vọng của chúng ta là một Con Người Chúa Giêsu, Đấng mà chúng ta nhận biết là đang sống, hiện diện nơi chúng ta cũng như nơi các anh chị em chúng ta, bởi vì Đức Kitô đã phục sinh.
Những người dân Slavơ chào nhau, thay vì nói "chào buổi sáng" hay "chào buổi tối", thì trong các ngày lễ Phục Sinh họ chào nhau với câu "Đức Kitô đã sống lại thật rồi!", "Cristos voskrese!". Và họ hạnh phúc nói với nhau điều đó! Đó là lời "chào buổi sáng" và "chào buổi tối" mà họ trao tặng cho chúng ta: "Đức Kitô đã sống lại thật rồi!"
Khi đó chúng ta hiểu rằng phải trao ban lý do cho niềm hy vọng này không chỉ trên phương diện lý thuyết, qua lời nói suông, nhưng trên hết qua chứng tá đời sống của mình, và thực hiện điều này ngay cả ở bên trong cũng như bên ngoài cộng đoàn Kitô giáo. Nếu Đức Kitô đang sống và hiện diện trong tâm hồn chúng ta, khi đó chúng ta cũng phải để cho Chúa hiện hình, không giấu kín Người và để Người hành động trong chúng ta. Điều này có nghĩa là Chúa Giêsu phải luôn ngày càng trở thành gương mẫu của chúng ta: gương mẫu trong cuộc sống và chúng ta phải học cách hành xử như chính Chúa Giêsu đã hành xử. Thực hiện những điều Chúa Giêsu đã thực hiện. Như vậy, niềm hy vọng ở trong chúng ta không thể bị giấu kín trong chúng ta, trong lòng chúng ta: nó sẽ là một niềm hy vọng yếu ớt, vì không có can đảm đi ra ngoài, làm cho mình được thấy; nhưng niềm hy vọng của chúng ta, như bày tỏ trong Thánh Vịnh 33, mà thánh Phêrô đã trích lại, cần phải biểu lộ ra ngoài qua hình thái tuyệt diệu và không thể nhầm lẫn được của sự dịu dàng, tôn trọng và lòng tốt đối với tha nhân, tới chỗ tha thứ cho người làm điều ác cho chúng ta. Một người không có niềm hy vọng, không thể tha thứ được, không thể trao ban niềm an ủi tha thứ và không có niềm an ủi thứ tha.
Vâng, bởi vì Chúa Giêsu đã làm như thế và tiếp tục làm qua những người biết dành chỗ cho Chúa trong lòng mình cũng như trong đời sống, với ý thức rằng sự dữ không được chiến thắng bằng sự dữ, nhưng với sự khiêm tốn, lòng thương xót và sự hiền dịu. Các tội phạm Mafia nghĩ rằng họ có thể lấy sự dữ chiến thắng sự dữ, họ báo thù và làm biết bao điều tệ hại mà tất cả chúng ta đều biết rõ. Nhưng họ không biết sự khiêm tốn, lòng thương xót và sự hiền dịu là gì. Tại sao vậy? Bởi những tội phạm Mafia không có niềm hy vọng. Anh chị em hãy nghĩ tới điều ấy.
Đó là lý do tại sao thánh Phêrô khẳng định rằng "thà chịu khổ vì làm việc lành, nếu đó là ý của Thiên Chúa, còn hơn là vì làm điều ác" (c. 17): điều đó không muốn nói rằng đau khổ thì tốt, nhưng muốn nói rằng khi chúng ta khổ đau vì làm việc lành thì chúng ta được hiệp thông với Chúa, Đấng đã chấp nhận chịu đau khổ và chịu đóng đinh trên thập giá để cứu rỗi chúng ta. Vậy cả chúng ta nữa trong mọi hoàn cảnh lớn nhỏ nhất của cuộc sống, khi chúng ta chấp nhận khổ đau vì sự thiện thì cũng như là chúng ta gieo vãi chung quanh mình các hạt giống của sự phục sinh và sự sống, và làm rạng ngời lên trong bóng tối ánh sáng của lễ Phục Sinh. Chính vì thế thánh Tông Đồ khuyến khích chúng ta luôn luôn trả lời "bằng cách cầu chúc sự lành" (c. 9): phúc lành không phải là một hình thức bề ngoài, không phải chỉ là dấu chỉ của sự lễ phép, nhưng là một ơn cao trọng, mà chúng ta là những người đầu tiên đã nhận lãnh và có khả thể chia sẻ với các anh chị em khác. Nó là lời loan báo tình yêu của Thiên Chúa, một tình yêu không đo lường, không cạn kiệt, không bao giờ suy giảm và là nền tảng đích thật niềm hy vọng của chúng ta.
Các bạn thân mến, giờ đây chúng ta cũng hiểu tại sao Phêrô Tông Đồ gọi chúng ta là "có phúc" khi chúng ta phải đau khổ vì công lý(c. 13). Đây không phải chỉ vì một lý do luân lý hay khổ hạnh, mà bởi vì mỗi lần chúng ta nhận lấy phần của những người rốt hết, bị gạt ra bên lề, hay chúng ta không đáp trả sự dữ bằng sự dữ, nhưng bằng tha thứ, không báo thù, mà bằng tha thứ và chúc phúc, mỗi lần chúng ta làm điều này, là chúng ta rạng ngời lên như dấu chỉ sống động và tỏa sáng hy vọng, và như thế trở thành dụng cụ ủi an và hòa bình, theo con tim của Thiên Chúa. Như thế hãy tiến lên với sự dịu dàng, hiền hậu, dễ thương, và làm việc lành cả cho những người không yêu chúng ta.
Hãy tiến xa hơn nhé!
Buổi tiếp kiến chung, ngày 05.04.2017
(Trích từ Đức Giáo Hoàng Phanxicô, Niềm Hy Vọng Kitô Giáo; chuyển ngữ Giuse Phan Văn Phi, O.Cist.)
Suy tư:
Khi đối diện với đau khổ, Thiên Chúa có là nền tảng cho mọi hy vọng của tôi không?
Là người được kêu gọi thừa hưởng những lời chúc phúc của Thiên Chúa. Tôi có ao ước sống những ngày hạnh phúc bằng cách: giữ mồm giữ miệng, không nói lời gian ác điêu ngoa, làm lành lánh dữ, tìm kiếm và theo đuổi bình an, ăn ở nhân hậu và khiêm tốn, không lấy ác báo ác, không lấy lời nguyền rủa đáp lại lời nguyền rủa, nhưng bằng tha thứ, và chúc phúc?
Cầu nguyện:
Thánh vịnh 33,2-33 - Đức Chúa là nơi người lành ẩn náu
Tôi sẽ không ngừng chúc tụng CHÚA,
câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi.
Linh hồn tôi hãnh diện vì CHÚA
xin các bạn nghèo nghe tôi nói mà vui lên.
Hãy cùng tôi ngợi khen ĐỨC CHÚA,
ta đồng thanh tán tụng danh Người.
Tôi đã tìm kiếm CHÚA, và Người đáp lại,
giải thoát cho khỏi mọi nỗi kinh hoàng.
Ai nhìn lên CHÚA sẽ vui tươi hớn hở,
không bao giờ bẽ mặt hổ ngươi.
Kẻ nghèo này kêu lên và CHÚA đã nhận lời,
cứu cho khỏi mọi cơn nguy khốn.
Sứ thần của CHÚA đóng trại chung quanh
để giải thoát những ai kính sợ Người.
Hãy nghiệm xem CHÚA tốt lành biết mấy:
hạnh phúc thay kẻ ẩn náu bên Người!
Kính sợ CHÚA đi, đoàn dân thánh hỡi,
vì ai kính sợ Người chẳng thiếu thốn chi.
Kẻ giàu sang phải bần cùng đói khổ,
còn ai tìm kiếm CHÚA chẳng thiếu của gì.
Các con ơi, hãy đến mà nghe,
ta sẽ dạy cho biết đường kính sợ CHÚA.
Ai là người thiết tha được sống,
ước ao hưởng chuỗi ngày hạnh phúc chứa chan?
Phải giữ mồm giữ miệng,
đừng nói lời gian ác điêu ngoa;
hãy làm lành lánh dữ,
tìm kiếm bình an, ăn ở thuận hòa.
CHÚA đối đầu với quân gian ác,
xóa nhòa tên tuổi chúng trên đời,
nhưng để mắt nhìn người chính trực
và lắng tai nghe tiếng họ kêu.
Họ kêu xin, và CHÚA đã nhận lời,
giải thoát khỏi mọi cơn nguy khốn.
CHÚA gần gũi những tấm lòng tan vỡ,
cứu những tâm thần thất vọng ê chề.
Người công chính gặp nhiều nỗi gian truân,
nhưng CHÚA giúp họ luôn thoát khỏi.
Xương cốt họ đều được CHÚA giữ gìn,
dầu một khúc cũng không giập gãy.
Quân gian ác chết vì tội ác,
kẻ ghét người lành chuốc án phạt vào thân.
CHÚA cứu mạng các người tôi tớ,
ai ẩn thân bên Chúa không bị phạt bao giờ.
Lời nguyện:
Lạy Thiên Chúa hằng sống, chúng con là những kẻ thiết tha được sống, và khát khao được hạnh phúc trên đời. Nhưng không lẽ chúng con mơ ước được giàu sang, để rồi đi tìm kiếm bình an mà không hề gặp, và cũng chẳng có sức làm lành lánh dữ? Xin làm cho chúng con trở nên những chi thể của Đức Kitô khó nghèo. Bấy giờ, hễ Chúa nghe tiếng Người kêu xin, là nghe tiếng chúng con kêu xin, nghe lời Người cảm tạ, là nghe lời chúng con cảm tạ.