Phần 2: Kinh Mân Côi với thánh giáo hoàng Gioan Phaolô II - 5 SỰ MỪNG - Đức Maria về trời và được tôn phong Nữ vương Thiên đàng
- Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II
- 22 giờ trước
- 16 phút đọc
Scott L. Smith (biên tập)
Chương 4. Đức Maria, hồn xác lên trời
Thánh Gioan Phaolô II, bài giảng sau đây trong Ngày Giới Trẻ Thế Giới lần thứ 8 tại Denver, Colorado, vào lễ trọng Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, Chúa nhật, ngày 15 tháng 8 năm 1993
“Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả.”[1]
Các bạn trẻ và quý thân hữu quý mến trong Chúa Ki-tô, hôm nay, cùng với Đức Ma-ri-a, Giáo Hội thấy mình đang ở ngưỡng cửa ngôi nhà của ông Da-ca-ri-a ở Ain-Karim. Với sự sống mới đang dâng trào trong mình, Đức Trinh Nữ thành Na-da-rét đã vội vã đến đó, ngay sau lời thưa Xin Vâng của biến cố Truyền Tin, để giúp đỡ người chị họ Ê-li-sa-bét của mình.
Chính bà Ê-li-sa-bét là người đầu tiên nhận ra “những điều cao cả” mà Thiên Chúa đang làm nơi Đức Ma-ri-a. Được tràn đầy Chúa Thánh Thần, bà Ê-li-sa-bét ngạc nhiên khi Mẹ của Chúa đến với mình.[2] Nhận biết sâu sắc về mầu nhiệm, bà tuyên bố : “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”[3] Với tâm hồn dạt dào lòng khiêm nhường tri ân đối với Chúa, Đức Ma-ri-a đã đáp lại bằng một bài thánh ca ngợi khen : “Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn !” [4]
Với lễ này, Giáo Hội cử hành chóp đỉnh của “những điều cao cả” mà Thiên Chúa đã làm nơi Đức Ma-ri-a : sự Lên Trời Cả Hồn và Xác vinh quang của Mẹ. Và khắp trong Giáo Hội, cùng một bài thánh ca tạ ơn “Magnificat” vang lên như lần đầu tiên tại Ain-Karim : Muôn thế hệ sẽ gọi Mẹ là người có phúc.[5]
Tập trung ở đây dưới chân Dãy Núi Đá, Rocky Mountains, nơi nhắc nhở chúng ta rằng Giê-ru-sa-lem cũng được bao quanh bởi những ngọn đồi,[6] và Đức Ma-ri-a đã đi lên trên những ngọn đồi đó,[7] chúng ta cử hành việc Mẹ “đi lên” đến Giê-ru-sa-lem trên trời, đến ngưỡng cửa Đền Thờ vĩnh cửu của Chúa Ba Ngôi Chí Thánh. Tại Denver, trong “Ngày Giới Trẻ Thế Giới”, những người con trai và con gái Công giáo Mỹ, cùng với những người khác “từ mọi chi tộc và ngôn ngữ, mọi dân nước”,[8] nối vào với tất cả các thế hệ kêu lên : Chúa đã làm những điều cao cả cho Mẹ và cho tất cả chúng con, những thành viên của đoàn dân hành hương của Ngài.[9]
Với trái tim tràn đầy lời ngợi khen Nữ Vương Thiên Đàng, dấu chỉ của hy vọng và nguồn an ủi trên cuộc hành hương đức tin của chúng ta tiến về “Giê-ru-sa-lem trên trời”[10], Cha chào tất cả các con hiện diện trong Phụng vụ trọng thể này. Cha rất vui khi thấy rất nhiều linh mục, tu sĩ và giáo dân từ Denver, từ tiểu bang Colorado, từ khắp mọi nơi của Hoa Kỳ và từ rất nhiều quốc gia trên thế giới, những người cùng với các bạn trẻ của Ngày Giới Trẻ Thế Giới tôn vinh chiến thắng dứt khoát của ân sủng nơi Đức Ma-ri-a, Mẹ Đấng Cứu Chuộc.
“Ngày Giới Trẻ Thế Giới” lần thứ tám là một cuộc cử hành Sự Sống. Cuộc quy tụ này là dịp để suy gẫm nghiêm túc về lời của Chúa Giê-su Ki-tô : “Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.”[11] Các bạn trẻ từ khắp nơi trên thế giới, trong lời cầu nguyện sốt sắng, các con đã mở lòng mình ra với sự thật về lời Chúa Ki-tô hứa ban Sự Sống mới. Qua các bí tích, đặc biệt là bí tích Hoà Giải và bí tích Thánh Thể, với sự hiệp nhất và tình thân hữu được kiến tạo giữa rất nhiều người, các con đã có một kinh nghiệm về Sự Sống mới thật sự và có sức biến đổi mà chỉ Chúa Ki-tô mới có thể ban tặng. Các con, những người hành hương trẻ tuổi, cũng đã cho thấy rằng các con hiểu món quà Sự Sống của Chúa Ki-tô không chỉ dành riêng cho các con mà thôi. Các con đã ý thức hơn về ơn gọi và sứ mạng của mình trong Giáo Hội và trong thế giới. Đối với Cha, cuộc hội ngộ này là một kinh nghiệm sâu sắc và cảm động về đức tin của các con đặt vào Chúa Ki-tô, và Cha muốn mượn những lời của thánh Phao-lô : “Cha rất tin tưởng các con, Cha rất tự hào về các con ; Cha cảm thấy tràn đầy an ủi và niềm vui.”[12]
Đây không phải là những lời ngợi khen suông. Cha tin các con đã nắm bắt được tầm mức của thách thức trước mặt các con, và các con sẽ có sự khôn ngoan và can đảm để đáp lại thách đố ấy. Rất nhiều điều phụ thuộc vào các con.
Thế giới kỳ diệu này, được Chúa Cha yêu thương đến nỗi đã sai Con Một của Người đến để cứu rỗi,[13] là sân khấu của một cuộc chiến bất tận đang diễn ra vì phẩm giá và căn tính của chúng ta là những hữu thể có tinh thần và tự do. Cuộc đấu tranh này song song với cuộc chiến khải huyền được mô tả trong bài đọc thứ nhất của thánh lễ này. Sự chết chiến đấu chống lại Sự Sống : một “nền văn hoá của sự chết” tìm cách áp đặt chính nó lên khát vọng sống và sống trọn vẹn của chúng ta. Có những người từ chối ánh sáng của sự sống, thích “những công việc vô nghĩa của bóng tối” hơn.[14] Điều họ gặt hái là sự bất công, kỳ thị, bóc lột, lừa dối, bạo lực. Trong mọi thời đại, thước đo thành công hiển nhiên của họ là cái chết của những người vô tội. Trong thế kỷ của chúng ta, như chưa từng bao giờ trong lịch sử, “văn hoá sự chết” đã mang một dạng thức hợp pháp có tính thiết chế và xã hội để biện minh cho những tội ác khủng khiếp nhất chống lại loài người : diệt chủng, “những giải pháp cuối cùng”, “những thanh trừng sắc tộc”, và làn sóng “tước đoạt mạng sống của con người ngay cả trước khi họ được sinh ra, hoặc trước khi họ đạt đến điểm chết tự nhiên”.[15]
Bài đọc hôm nay trích từ sách Khải huyền trình bày người Phụ Nữ bị bao vây bởi các thế lực thù địch. Bản chất tuyệt đối của cuộc tấn công do các thế lực này được tượng trưng trong đối tượng của ý định xấu xa nơi họ : Đứa Trẻ, biểu tượng của sự sống mới. “Con rồng”,[16] “kẻ thống trị thế giới này”,[17] là “cha của sự dối trá”,[18] không ngừng cố gắng xoá bỏ khỏi trái tim con người cảm thức biết ơn và tôn trọng đối với món quà đầu tiên, phi thường và nền tảng Chúa ban : đó là chính sự sống con người. Ngày nay, cuộc đấu tranh này ngày càng trở nên trực tiếp hơn.
Các bạn thân mến, cuộc quy tụ này ở Denver về chủ đề Sự Sống sẽ dẫn chúng ta đến nhận thức về mâu thuẫn nội tại hiện diện trong một phần văn hoá của “thành thị”. Khi những người sáng lập của quốc gia vĩ đại này lưu giữ một số điều bất khả xâm phạm trong Hiến pháp, và một điều tương tự cũng tồn tại ở nhiều quốc gia và trong nhiều Tuyên Ngôn quốc gia – họ đã làm thế vì họ công nhận sự tồn tại của một “luật”, một loạt các quyền và nghĩa vụ, được Đấng Tạo Hoá khắc ghi vào trái tim và lương tâm của mỗi người.
Trong nhiều suy nghĩ ngày nay, không hề thấy bất kỳ tham chiếu nào đến “luật” được Đấng Sáng Tạo bảo đảm. Chỉ còn lại sự lựa chọn của mỗi cá nhân về mục tiêu này hay mục tiêu kia được thấy là thuận tiện hay hữu ích trong một bối cảnh nhất định. Không còn bất cứ điều gì tự nó được coi là “tốt” và “có tính ràng buộc phổ quát” nữa. Các quyền được khẳng định nhưng vì chúng không dựa trên bất kỳ sự thật khách quan nào nên chúng bị tước đi mọi cơ sở vững chắc của chúng. Nhiều lãnh vực rộng lớn của xã hội đang bối rối không biết điều gì đúng và điều gì sai, và phụ thuộc vào những người có quyền “tạo ra” ý kiến và áp đặt nó lên người khác.
Đặc biệt, gia đình đang bị tấn công. Và đặc tính thánh thiêng của sự sống con người bị phủ nhận. Đương nhiên là những thành viên yếu ớt nhất của xã hội là những người có nguy cơ cao nhất : những sinh linh chưa chào đời, trẻ em, người bệnh, người tàn tật, người già, người nghèo và người thất nghiệp, người nhập cư và người tị nạn ở Nam bán cầu !
Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời và cuộc chiến đấu cho sự sống
Hỡi những người hành hương trẻ tuổi, Chúa Ki-tô cần các con soi sáng thế giới và chỉ cho thế giới “con đường dẫn đến sự sống”.[19] Thách đố ở đây là làm sao cho tiếng “vâng” của Giáo Hội đối với sự sống trở nên cụ thể và hữu hiệu. Cuộc chiến sẽ còn dài, và cần đến từng người trong các con. Hãy đặt trí thông minh, tài năng, lòng nhiệt thành, lòng trắc ẩn và sự kiên cường của các con vào việc phục vụ sự sống !
Đừng sợ. Kết quả của cuộc chiến đấu cho Sự Sống đã được định đoạt, mặc dù cuộc chiến vẫn tiếp diễn cam go với nhiều đau khổ. Sự chắc chắn này chính là điều mà bài đọc thứ hai tuyên bố : “Đức Ki-tô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu. Quả thế, như mọi người nhờ liên đới với A-đam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Ki-tô cũng được Thiên Chúa cho sống.”[20] Nghịch lý của sứ điệp Ki-tô giáo là : Chúa Ki-tô, Đấng là Đầu đã chiến thắng tội lỗi và sự chết. Còn Chúa Ki-tô trong Thân Thể của Người, là đoàn dân lữ hành của Thiên Chúa, thì vẫn còn phải chịu sự tấn công của Ác Thần và mọi sự dữ mà nhân loại tội lỗi có thể gây ra.
Tại giai đoạn này của lịch sử, sứ điệp giải phóng của Tin Mừng Sự Sống đã được trao vào tay các con. Và sứ mạng công bố sứ điệp ấy đến tận cùng trái đất giờ đây đang chuyển trao cho thế hệ các con. Giống như Thánh Tông Đồ Phao-lô vĩ đại, các con cũng phải cảm thấy tính cấp bách của nhiệm vụ này : “Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng !”[21] Khốn cho các con nếu các con không thành công trong việc bảo vệ sự sống. Giáo Hội cần năng lực, nhiệt huyết, lý tưởng tuổi trẻ của các con, để làm cho Tin Mừng Sự Sống thấm nhuần vào cấu trúc xã hội, biến đổi trái tim con người và các cơ cấu của xã hội để tạo ra một nền văn minh của công lý và tình yêu đích thực. Bây giờ hơn bao giờ hết, trong một thế giới thường không có ánh sáng và không có lòng can đảm của những lý tưởng cao quý, mọi người cần đến tinh thần tươi mới và sống động của Tin Mừng.
Đừng sợ ra đường và đến những nơi công cộng, giống như các Tông Đồ đầu tiên đã rao giảng về Chúa Ki-tô và Tin Mừng cứu rỗi tại các quảng trường của các thành phố, thị trấn và làng mạc. Đây không phải là lúc để hổ thẹn vì Tin Mừng.[22] Đã đến lúc rao giảng Tin Mừng từ trên mái nhà.[23] Đừng sợ phá vỡ lối sống thoải mái quen thuộc thường ngày, để đón nhận thử thách làm cho Chúa Ki-tô được biết đến trong các “thành phố lớn” hiện đại. Chính các con phải “ra các ngả đường”[24] và mời mọi người mình gặp đến dự bữa tiệc mà Chúa đã chuẩn bị cho dân Người. Tin Mừng không được giữ kín vì sợ hãi hay thờ ơ. Tin Mừng không bao giờ có nghĩa là phải bị giấu kín trong riêng tư. Tin Mừng phải được đặt trên giá để mọi người có thể nhìn thấy ánh sáng của nó và ngợi khen Cha chúng ta trên trời.
Chúa Giê-su đã đi tìm những con người nam nữ vào thời của Người. Người đã đưa họ vào một cuộc đối thoại cởi mở và chân thành, bất kể tình trạng của họ như thế nào. Là Người Sa-ma-ri-ta-nô Nhân Hậu của gia đình nhân loại, Người đã đến gần mọi người để chữa lành tội lỗi và những tổn thương mà họ gây ra, và đưa họ trở về nhà Cha. Hỡi những người trẻ của “Giới Trẻ Thế Giới”, Giáo Hội yêu cầu các con ra đi, trong quyền năng của Chúa Thánh Thần, đến với những người ở gần và những người ở xa. Hãy chia sẻ với họ sự tự do mà các con đã tìm thấy được trong Chúa Ki-tô. Mọi người đều khao khát sự tự do nội tâm đích thực. Họ khao khát Sự Sống mà Chúa Ki-tô đã đến để ban tặng một cách dồi dào.
Thế giới đang tiến gần đến một thiên niên kỷ mới, mà toàn thể Giáo Hội đang chuẩn bị, giống như một cánh đồng sẵn sàng cho mùa gặt. Chúa Ki-tô cần những người lao động sẵn sàng làm việc trong vườn nho của Người. Mong rằng các con, những người trẻ Công giáo trên thế giới, không làm Người thất vọng. Trong tay các con, hãy mang lấy Thập Giá của Chúa Ki-tô. Trên môi các con, hãy nói những lời của Sự Sống. Trong trái tim các con, hãy mang ân sủng cứu độ của Chúa.
Đức Mẹ được “đưa lên Cõi Sống”
Được đưa lên trời, Đức Ma-ri-a đã được “đưa vào Sự Sống” cả hồn lẫn xác. Mẹ vốn là một phần của “hoa trái đầu mùa”[25] từ cái Chết và sự Phục Sinh cứu chuộc của Đấng Cứu Thế. Chúa Con đã nhận sự sống nhân loại của Người từ Mẹ ; đổi lại, Người đã ban cho Mẹ sự hiệp thông trọn vẹn trong Sự Sống Thần Linh. Mẹ là hữu thể duy nhất mà trong đó mầu nhiệm đã được hoàn tất trọn vẹn. Trong Đức Ma-ri-a, chiến thắng cuối cùng của Sự Sống trên sự chết đã trở thành hiện thực. Và như Công Đồng Va-ti-ca-nô II dạy : “Trong Đức Trinh Nữ rất thánh, Giáo Hội đã đạt đến sự hoàn hảo, nhờ đó Giáo Hội hiện hữu không tì vết hay nhăn nheo.”[26] Trong và qua Giáo Hội, chúng ta cũng có hy vọng về “một gia tài không thể hư hoại, không thể vẩn đục và tàn phai. Gia tài này dành ở trên trời cho chúng ta”.[27]
Lạy Mẹ Ma-ri-a, Mẹ thật có phúc ! Mẹ của Người Con Hằng Hữu sinh ra từ cung lòng trinh khiết của Mẹ, Mẹ đầy ân sủng,[28] Mẹ đã nhận được Sự Sống sung mãn[29] hơn bất kỳ ai khác trong số con cháu của ông A-đam và bà E-và. Là “người nghe Lời Chúa” trung thành nhất,[30] Mẹ không chỉ trân quý và suy gẫm về mầu nhiệm này trong trái tim mình,[31] mà Mẹ còn giữ mầu nhiệm này trong thân xác mình và nuôi dưỡng bằng tình yêu tự hiến mà Mẹ đã bao bọc Chúa Giê-su trong suốt cuộc đời trần thế của Người. Là Mẹ của Giáo Hội, Mẹ vẫn hướng dẫn chúng con từ nơi của Mẹ trên thiên đàng và chuyển cầu cho chúng con. Mẹ dẫn chúng con đến với Chúa Ki-tô, là “Đường, Sự Thật và Sự Sống”,[32] và giúp chúng con tăng trưởng trong sự thánh thiện bằng cách chiến thắng tội lỗi.[33]
Phụng vụ trình bày Mẹ như người Phụ Nữ mặc áo mặt trời.[34] Nhưng Mẹ thậm chí còn được khoác lên mình Ánh sáng Thần linh huy hoàng hơn nữa, là Ánh sáng có thể trở thành Sự Sống cho tất cả những ai được tạo ra theo hình ảnh Thiên Chúa và giống như Thiên Chúa : “Điều đã được tạo thành ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại. Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.”[35]
Hỡi Mẹ là người phụ nữ khoác áo mặt trời, các bạn trẻ trên thế giới chào mừng Mẹ với tràn đầy yêu thương ; họ đến cùng Mẹ với tất cả lòng can đảm của những trái tim trẻ trung. Denver đã giúp họ trở nên ý thức hơn về Sự Sống mà Người Con Thần Linh của Mẹ mang đến.
Tất cả chúng tôi là chứng nhân của điều này.
Những người trẻ tuổi này giờ đây biết rằng Sự Sống mạnh mẽ hơn các thế lực của sự chết ; họ biết rằng Sự Thật mạnh mẽ hơn bóng tối ; rằng Tình Yêu mạnh hơn cái chết.[36]
Lạy Mẹ Ma-ri-a, thần trí của Mẹ hân hoan, và thần trí chúng con hân hoan với Mẹ vì Đấng Toàn Năng đã làm những điều cao cả cho Mẹ và cho chúng con, cho tất cả các bạn trẻ này tụ họp ở đây tại Denver, cho tất cả chúng con, cho tất cả các bạn trẻ trên thế giới, cho mọi người trẻ của thế hệ này và thế hệ tương lai. Đấng Toàn Năng đã làm những điều cao cả cho Mẹ, và cho chúng con. Cho Mẹ và cho chúng con, cho chúng con với Mẹ. Bởi vì Người là Đấng Toàn Năng, và Danh Người là thánh !
Lòng thương xót của Chúa trải qua đời nọ đến đời kia.
Lạy Mẹ Ma-ri-a, chúng con hân hoan, chúng con vui mừng với Mẹ là Trinh Nữ được đưa lên trời.
Chúa đã làm những điều cao cả cho Mẹ ! Chúa đã làm những điều cao cả cho chúng con ! Ha-lê-lui-a ! A-men.
Chương 5. Đức Maria được nhận triều thiên vinh quang
Thánh Gio-an Phao-lô II, bài giảng vào lễ trọng Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, Chúa nhật, ngày 15 tháng 8 năm 1998
“Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”[37]
Với những lời này, bà Ê-li-sa-bét chào đón Đức Mẹ đến thăm bà. Cùng một phúc hạnh này vang vọng trên trời dưới đất, từ thế hệ này sang thế hệ khác (x. Lc 1,48), và đặc biệt trong lễ mừng trọng thể hôm nay. Đức Ma-ri-a được chúc phúc vì Mẹ đã mau mắn tin vào Lời Chúa, vì Mẹ đã chấp nhận không chút do dự thánh ý của Đấng Toàn Năng được sứ thần mặc khải cho Mẹ trong biến cố Truyền Tin.
Chúng ta có thể thấy trong hành trình của Mẹ từ Na-da-rét đến Ain-Karim được kể lại trong Tin Mừng hôm nay, một hình ảnh báo trước về hành trình tâm linh độc đáo của Mẹ, bắt đầu bằng lời “xin vâng” trong ngày Truyền Tin, được tôn vinh bằng sự kiện Lên Trời cả hồn lẫn xác. Đó là một hành trình đến với Thiên Chúa, luôn được soi sáng và nâng đỡ bởi đức tin.
Công Đồng Va-ti-ca-nô II nói rằng Đức Ma-ri-a “tiến tới trong cuộc hành hương đức tin của mình, và trung thành kiên trì trong sự kết hợp với Con của mình cho đến Thập Giá".[38] Vì thế, Mẹ đã làm hài lòng Vua Vũ Trụ với vẻ đẹp vô song của Mẹ đến nỗi giờ đây, được gắn kết trọn vẹn với Người trong thân xác và linh hồn, Mẹ rạng rỡ như Nữ Hoàng đứng bên hữu Người.[39] [...]
Trong lễ trọng hôm nay, Phụng vụ mời gọi tất cả chúng ta chiêm ngắm Đức Ma-ri-a như “người Phụ Nữ mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao”.[40] Trong Mẹ, toả sáng chiến thắng của Chúa Ki-tô trước Xa-tan, được ngôn ngữ khải huyền mô tả là “Con Mãng Xà đỏ to lớn”.[41]
Thị kiến vinh quang và đồng thời đầy kịch tính này nhắc nhở Giáo Hội trong mọi thời đại về vận mệnh rạng ngời của mình trong Thiên Quốc, và về sự an ủi trong những thử thách mà mình phải chịu trong cuộc lữ hành trần thế. Chừng nào thế giới này còn tồn tại, lịch sử sẽ luôn là sân khấu của cuộc đụng độ giữa Thiên Chúa và Xa-tan, giữa thiện và ác, giữa ân sủng và tội lỗi, giữa sự sống và sự chết.
Các biến cố của thế kỷ này, giờ đây đang dần khép lại, cũng làm chứng một cách hùng hồn phi thường về chiều sâu của cuộc chiến đấu này, vốn ghi dấu lịch sử của các dân tộc, nhưng cũng đánh dấu trái tim của mọi người nam nữ. Tuy nhiên, lời loan báo Phục Sinh vừa vang lên trong những lời của thánh Phao-lô,[42] đặt nền tảng niềm hy vọng chắc chắn cho mọi người. Đức Ma-ri-a rất thánh, được đưa lên trời, là biểu tượng sáng ngời của mầu nhiệm và niềm hy vọng này.
Trong năm thứ hai của việc chuẩn bị gần cho Đại Năm Thánh 2000, tôi muốn mời gọi các tín hữu chú ý hơn đến sự hiện diện và hành động của Chúa Thánh Thần, và “trân trọng cách mới mẻ đức cậy”.[43] Đức Ma-ri-a, được tôn vinh trong thân xác của mình, hôm nay xuất hiện như ngôi sao hy vọng cho Giáo Hội và cho nhân loại trên con đường tiến tới thiên niên kỷ thứ ba của Ki-tô giáo. Vinh dự tột đỉnh của Mẹ không làm Mẹ xa cách mọi người hay xa cách các vấn đề của thế giới, ngược lại, nó cho phép Mẹ quan tâm cách hữu hiệu những vấn đề của con người với sự tận tâm mà nhờ đó Mẹ đã nhận được phép lạ đầu tiên từ Chúa Giê-su tại tiệc cưới Ca-na.
Sách Khải huyền nói rằng người Phụ Nữ mình khoác mặt trời “có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con”.[44] Điều này gợi nhớ đến một bản văn của thánh Phao-lô, có tầm quan trọng nền tảng đối với thần học hy vọng Ki-tô giáo. chúng ta đọc trong thư gửi tín hữu Rô-ma : “Thật vậy, chúng ta biết rằng : cho đến bây giờ, muôn loài thụ tạo cùng rên siết và quằn quại như sắp sinh nở. Không phải muôn loài mà thôi, cả chúng ta cũng rên siết trong lòng : chúng ta đã lãnh nhận Thần Khí như ân huệ mở đầu, nhưng còn trông đợi Thiên Chúa ban cho trọn quyền làm con, nghĩa là cứu chuộc thân xác chúng ta nữa.”[45]
Mừng lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, chúng ta cầu xin Mẹ giúp mọi người nam nữ trong thời đại chúng ta sống trên đời này với đức tin và hy vọng, biết tìm kiếm Nước Thiên Chúa trong mọi sự ; xin Mẹ giúp các tín hữu mở lòng đón nhận sự hiện diện và hành động của Chúa Thánh Thần, Đấng Tác Tạo và Thần Khí Đổi Mới, Đấng có thể biến đổi các tâm hồn ; xin Mẹ khai sáng nhận thức chúng ta về vận mệnh đang chờ đợi mình, về phẩm giá của mỗi người và về sự cao quý của thân xác con người.
Lạy Mẹ Ma-ri-a, Mẹ đã được đưa lên trời, xin tỏ mình ra là Mẹ hy vọng cho mọi người ! Xin tỏ ra cho mọi người nhận biết Mẹ là Nữ Vương của nền văn minh tình yêu !
---------------------------------------------------
[1] Lc-ca 1,39
[2] Lu-ca 1,43
[3] Lu-ca 1,45
[4] Lu-ca 1,49
[5] Lu-ca 1,48
[6] Thánh vịnh 124,2
[7] Lu-ca 1,39
[8] nvt.
[9] Lu-ca 1,49
[10] Híp-ri 12,22
[11] Gio-an 10,10
[12] 2 Cô-rin-tô 7,4
[13] Gio-an 3,17
[14] Ê-phê-xô 5,11
[15] Dominum et vivificantem, số 57
[16] Khải huyền 12,3
[17] Gio-an 12,31
[18] Gio-an 8,44
[19] Thánh vịnh 16,11
[20] 1 Cô-rin-tô 15,20-22
[21] 1 Cô-rin-tô 9,16
[22] Rô-ma 1,16
[23] Mát-thêu 10,27
[24] Mát-thêu 22,9
[25] 1 Cô-rin-tô 15,20
[26] Lumen gentium, số 65
[27] 1 Phê-rô 1,4
[28] Lu-ca 1,28
[29] Gio-an 10,10
[30] Lu-ca 11,28
[31] Lu-ca 11,2,19,51
[32] Gio-an 14,16
[33] Lumen gentium, số 65
[34] Khải huyền 12,1
[35] Gio-an 1,4-5
[36] Diễm ca 8,6
[37] Lu-ca 1,45
[38] Lumen gentium, số 58
[39] Thánh vịnh Đáp ca được đọc trong lễ trọng vào ngày này.
[40] Khải huyền 12,1
[41] Khải huyền, 12,3
[42] x. 1 Cô-rin-tô 15,20
[43] Bước Vào Thiên Niên Kỷ Thứ Ba, số 46
[44] Khải huyền 12,2
[45] Rô-ma 8,22-24
còn tiếp ...