top of page

NIỀM HY VỌNG DỰA TRÊN LỜI CHÚA

  • Ảnh của tác giả: Văn phòng nhà thờ Chính toà Sài Gòn
    Văn phòng nhà thờ Chính toà Sài Gòn
  • 9 thg 5
  • 5 phút đọc

Bổn phận của chúng ta, những người có đức tin vững mạnh, là phải nâng đỡ những người yếu đuối, không có đức tin vững mạnh, chứ không phải chiều theo sở thích của mình. Mỗi người chúng ta hãy chiều theo sở thích kẻ khác, vì lợi ích của họ, và để xây dựng. Quả thế, mọi lời xưa đã chép trong Kinh Thánh, đều được chép để dạy dỗ chúng ta. Những lời ấy làm cho chúng ta nên kiên nhẫn, và an ủi chúng ta, để nhờ đó chúng ta vững lòng trông cậy. Xin Thiên Chúa là nguồn kiên nhẫn và an ủi, làm cho anh em được đồng tâm nhất trí với nhau, như Đức Ki-tô Giê-su đòi hỏi. (Rm 15,1-2.4-5)


Từ vài tuần qua Tông Đồ Phaolô đang giúp chúng ta hiểu niềm hy vọng Kitô giáo một cách rõ ràng hơn. Và chúng ta đã nói rằng đó không phải là một sự lạc quan, mà là một điều gì đó khác hơn. Và thánh tông đồ giúp chúng ta hiểu điều này. Hôm nay qua bài đọc chúng ta vừa nghe ngài đã làm điều ấy bằng cách sắp đặt gần nhau hai thái độ quan trọng đối với cuộc sống và kinh nghiệm đức tin của chúng ta: đó là lòng kiên nhẫn và sự ủi an. Đâu là ý nghĩa sâu xa đích thật nhất của chúng? Và chúng làm sáng tỏ thực tế của niềm hy vọng như thế nào? Hai thái độ kiên nhẫn và ủi an.

Chúng ta có thể định nghĩa lòng kiên nhẫn như là sự sự nhẫn nại: đó là khả năng chịu đựng, mang trên vai, vẫn trung thành, ngay cả khi sức nặng xem ra quá lớn, không thể chịu đựng nổi, và chúng ta sẽ bị cám dỗ cho rằng tiêu cực và bỏ rơi mọi sự và mọi người. Trái lại, sự ủi an, là ơn biết tiếp nhận và cho thấy trong mọi hoàn cảnh, sự hiện diện và hoạt động thương xót của Thiên Chúa, kể cả trong các hoàn cảnh đáng thất vọng và khổ đau nhất. Giờ đây thánh Phaolô nhắc nhớ chúng ta rằng lòng kiên trì và sự ủi an được Kinh Thánh trao ban cho chúng ta một cách đặc biệt. Thật thế, Lời Chúa (c. 4) trước hết đưa chúng ta tới chỗ hướng nhìn lên Chúa Giêsu, hiểu biết Người nhiều hơn và đồng hình dạng với Người, ngày càng giống Người hơn. Thứ hai, Lời Chúa vén mở cho chúng ta rằng Chúa thật là "Thiên Chúa của sự kiên nhẫn và ủi an" (c. 5), Đấng luôn luôn trung thành với chúng ta trong tình yêu, Người luôn kiên nhẫn với chúng ta trong tình yêu, Người không mệt mỏi yêu thương chúng ta! Người kiên trì, luôn luôn yêu thương chúng ta! Và Người quan tâm dến chúng ta, chăm sóc các thương tích của chúng ta bằng sự âu yếm của lòng nhân từ và thương xót của Người, nghĩa là Người an ủi chúng ta. Người chẳng bao giờ mệt mỏi an ủi chúng ta.

Trong viễn tượng ấy chúng ta cũng có thể hiểu khẳng định ban đầu của thánh Phaolô: "Bổn phận của chúng ta, những người có đức tin vững mạnh, là phải nâng đỡ những người yếu đuối, không có đức tin vững mạnh, chứ không phải chiều theo sở thích của mình" (c. 1). Kiểu nói "chúng ta là những người mạnh mẽ" xem ra có thể là tự phụ, nhưng trong luận lý của Tin Mừng chúng ra biết rằng không phải như thế, nhưng nó ngược lại, bởi vì sức mạnh của chúng ta không đến từ chúng ta, mà là từ Chúa. Trong chính cuộc sống của mình người nào cảm nghiệm được tình yêu trung thành của Thiên Chúa và sự ủi an của Ngài, thì có bổn phận gần gũi các anh chị em yếu đuổi hơn và mang lấy sự giòn mỏng của họ. Nếu chúng ta gần gũi Chúa, chúng ta sẽ có sức mạnh để gần gũi những người yếu đuối nhất, những người cần được giúp đỡ nhất, an ủi họ và trao ban sức mạnh cho họ. Đó là ý nghĩa của nó. Điều này chúng ta có thể làm mà không tự phụ, nhưng một cách đơn sơ cảm thấy mình như là một "máng thông ơn" để chuyển các ơn của Chúa, và như thế một cách cụ thể trở thành một "người gieo" vãi hy vọng. Đó là điều Chúa xin nơi chúng ta, với sức mạnh và khả năng an ủi và là những người gieo vãi niềm hy vọng. Nó không hề dễ đâu nhé.

Hoa trái của kiểu sống này không phải là một cộng đoàn trong đó có vài người thuộc hạng A, nghĩa là những người mạnh mẽ, và người khác thuộc hạng B, nghĩa là những người yếu đuối. Trái lại, hoa trái như thánh Phaolô nói, "Xin Thiên Chúa là nguồn kiên nhẫn và an ủi, làm cho anh em được đồng tâm nhất trí với nhau, như Đức Kitô Giêsu đòi hỏi" (c. 5).

Lời Chúa dưỡng nuôi niềm hy vọng được bày tỏ ra một cách cụ thể trong việc chia sẻ, trong việc phục vụ lẫn nhau. Bởi vì ai là "kẻ mạnh" trước sau gì cũng kinh nghiệm sự mỏng giòn của mình và cần sự an ủi của những người khác; và ngược lại, trong sự yếu đuối ta luôn có thể cống hiến một nụ cười hay một bàn tay cho người anh em gặp khó khăn. Và đó là một cộng đoàn "anh em sẽ có thể hiệp ý đồng thanh mà tôn vinh Thiên Chúa" (c. 6).

Nhưng tất cả những điều này chỉ có thể, nếu chúng ta đặt Chúa Kitô và Lời Ngài vào trung tâm, bởi vì Ngài là Đấng mạnh mẽ, Ngài là Đấng ban sức mạnh, ban ơn kiên nhẫn, ban hy vọng và ban niềm ủi an cho chúng ta. Ngài là "Người anh mạnh mẽ" lo lắng cho từng người trong chúng ta: thật thế, tất cả chúng ta đều cần vị Mục Tử Nhân Lành mang trên vai, và cảm thấy được bao bọc bởi cái nhìn hiền dịu và sốt sắng của Ngài.

Các bạn thân mến, chúng ta sẽ không bao giờ cám ơn Thiên Chúa cho đủ vì hồng ân Lời Chúa, hiện diện trong Kinh Thánh. Chính trong Kinh Thánh Thiên Chúa Cha của Đức Giêsu Kitô Chúa chúng ta tự mặc khải như là "Thiên Chúa nguồn kiên nhẫn và ủi an. Và chính trong Kinh Thánh chúng ta ý thức được rằng niềm hy vọng của chúng ta không dựa trên các khả năng và sức mạnh của riêng chúng ta, mà dựa trên sự nâng đỡ của Thiên Chúa và trên lòng trung thành của tình yêu Ngài, nghĩa là trên sức mạnh của Thiên Chúa và sự ủi an của Thiên Chúa.


Buổi tiếp kiến chung, ngày 22.03.2017

 

 

Áp dụng:

  • Hiện nay, niềm hy vọng của tôi có đặt trên nền tảng Lời Chúa không?

  • Tôi có ý thức về sự mỏng dòn và yếu đuối của chính mình và thấy mình cần sự an ủi của người khác không?

 

 

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu là nguồn hy vọng của con, con tạ ơn Chúa vì hồng ân Lời Chúa hiện diện trong Kinh Thánh. Chính trong Kinh Thánh, Thiên Chúa Cha của Chúa đã tự mặc khải như là "Thiên Chúa nguồn kiên nhẫn và ủi an con.  Trong Năm Thánh này, xin giúp con biết lan toả hương thơm của Chúa bất cứ nơi con đến bằng lối sống kiên nhẫn và an ủi những người đau khổ, thất vọng như Chúa đã an ủi và chẳng bao giờ mệt mỏi ủi an, yêu thương, quan tâm, chăm sóc các thương tích của con bằng sự âu yếm của lòng nhân từ và lòng thương xót của Chúa. Amen

  

 

(Trích từ Đức Giáo Hoàng Phanxicô, Niềm Hy Vọng Kitô Giáo; chuyển ngữ Giuse Phan Văn Phi, O.Cist.)

bottom of page